Đụ cô em ngây thơ ngoan hiền, khỏe lại sẽ hành chết em.” Khâu Thanh lập tức im lặng, Đụ bé gái dễ thương ngoan hiền ánh mắt phủ chút ướt át, cậu mong đợi nhìn anh. “Trước tiên dưỡng bệnh đã.” Văn Hựu Hạ nói, giọng điệu rất bình thản: “Anh lấy bản nhạc tới xem.” Cậu nhìn tay bass đứng dậy khỏi giường, lấy một cuốn sổ trắng, giấy, bút, tai nghe, keyboard trên bàn làm việc nhỏ rồi lần lượt bày ra. Văn Hựu Hạ nằm trên giường, Khâu Thanh nghiêng người dựa vào anh, anh bèn hạ nửa vai xuống làm gối cho cậu. Trong lúc mơ mơ màng màng, suy nghĩ cố chấp kia cũng dần